Akasha Phiên âm video

Thế giới bên trong, thế giới bên ngoài

Phần 1 – “Akasha”

Vào buổi ban đầu là Thần ngôn Big Bang, âm Om nguyên thủy Lý thuyết Big Bang nói rằng vật lý vũ trụ là vòng xoáy sinh ra từ một điểm nóng và dày đặc khó có thể tưởng được gọi là một sự phi thường – hàng triệu lần nhỏ hơn đầu của một cái ghim. Nó không nói tại sao hoặc như thế nào. Điều gì càng bí ẩn, chúng ta càng coi nó là đương nhiên chúng ta hiểu nó. Người ta cho rằng cuối cùng lực hấp dẫn có thể làm chậm lại sự mở rộng hoặc co lại vũ trụ trong một cú nghiền lớn. Song, những hình ảnh khiêm tốn thu được từ kính viễn vọng vũ trụ cho thấy rằng sự mở rộng của vũ trụ dường như đang hoàn toàn tăng lên nhanh chóng. Mở rộng nhanh hơn và nhanh hơn sau vụ nổ Big Bang. Bằng cách nào đó, có nhiều mảng hơn trong vũ trụ so với sự phỏng đoán của vật lý. Để đếm được những mảng đó, các nhà vật lý hiện đại nói rằng vũ trụ tạo thành chỉ bởi 4% nguyên tử vật chất hay cái mà chúng ta coi là vật chất thông thường. 23% của vũ trụ là vật chất tối và 73% là năng lượng tối – cái mà trước đây chúng ta tưởng là khoảng không gian trống rỗng Như thể một hệ thống thần kinh chạy khắp vũ trụ kết nối mọi thứ với nhau.
Những vị thầy Vedic đã dạy “Nada Brahma” – vũ trụ là sự rung động Trường rung động là gốc rễ của mọi trải nghiệm tâm linh và khoa học nghiên cứu. Đó cũng là trường của năng lượng thánh, người theo Phật, các nhà yoga, thần học, người truyền đạo, các pháp sư và nhà tiên tri Họ quan sát bằng cách nhìn vào bên trong mình. Nó đã được gọi là Akash, âm Om Nguyên thủy Lưới trang sức của Indra, âm nhạc của bầu trời và một nghìn những cái tên khác trong suốt lịch sử. Đó là gốc rễ chung của mọi tôn giáo, và là mối nối giữa những thế giới bên trong và thế giới bên ngoài của chúng ta.
Trong Phật giáo đại thừa vào thế kỷ thứ ba họ đã miêu tả một vũ trụ không giống như cách mà vật lý hiện đại miêu tả. Lưới trang sức của Indra là một ẩn dụ được sử dụng để miêu tả một lời dạy Vedic rất cổ xưa, minh họa cho cách mà những mảng của vũ trụ được đan kện với nhau. Indra, là vua của những vị thần, sinh ra mặt trời và khuấy những cơn gió, cùng nước. Hãy tưởng tượng một mạng nhện mở rộng tới mọi chiều không gian Mạng ấy được tạo thành từ những hạt sương và mỗi hạt chứa trong nó phản ảnh của mọi hạt khác và trong mỗi hạt phản chiếu đó bạn sẽ tìm thấy hình ảnh tương phản của tất cả những giọt nhỏ Toàn bộ mạng lưới, trong phản ảnh đó và tiếp tục tới vô tận. Lưới Indra đã có thể được miêu tả như một vũ trụ 3D nơi mà thậm chí luồng sáng nhỏ nhất cũng chứa toàn bộ mẫu hình của cái toàn thể.
Nhà khoa học người Serbia – Mỹ, Nikola Tesla đôi khi được nhắc tới như người phát minh ra thế kỷ 20. Tesla khám phá ra nguồn điện xoay chiều và nhiều sáng chế khác những cái giờ đã trở thành cuộc sống hàng ngày Bởi mối quan tâm tới những kiến thức Vedic cổ xưa, Tesla đã ở trong một vị trí đặc biệt để hiểu về khoa học thông qua con mắt của cả phương đông và phương tây Như mọi nhà khoa học khác, Tesla đã nhìn sâu vào những bí ẩn của thế giới bên ngoài, nhưng ông cũng nhìn sâu vào bên trong chính mình Như một nhà yogi cổ, Tesla đã sử dụng thuật ngữ Akasha để miêu tả cảm nhận về thể ether (ánh sáng) trong mọi thứ Tesla đã học với Swami Vivekananda, một yogi, người đã mang những lời dạy cổ xưa của Ấn Độ sang phương Tây. Trong những lời dạy Vedic, Akasha bản thân nó là không gian cái không gian mà những thành tố khác làm đầy, cái tồn tại cùng lúc với sự rung chấn. Hai cái đó không thể tách rời. Akasha là âm tới prana (khí sự sống) là dương
Quan điểm hiện đại có thể giúp chúng ta khái niệm hóa Akasha, hay thực thể đầu tiên, là một hình dung về những phân dạng. Cho đến những năm 1980 khi sự phát triển của máy tính cho phép chúng ta thực sự nhìn thấy và mô phỏng bằng toán học những kiểu mẫu trong tự nhiên. Thuật ngữ phân dạng được đặt ra vào năm 1980 bởi một nhà toán học tên Benoit Mandelbrot người đã nghiên cứu một số phương trình toán học đơn giản nhất định và nhận thấy khi chúng được lặp lại, thì tạo ra một danh sách dàn hàng của những dạng toán hoặc hình học đang không ngừng biến đổi trong một khuôn khổ giới hạn. Chúng bị giới hạn, song đồng thời, vô hạn. Một phân dạng là một dạng hình học thô có thể được phân chia thành nhiều mảnh, mỗi mảnh lại khoảng chừng là một bản sao chép nhỏ hơn kích cỡ của khuôn mẫu trước – một thuộc tính gọi là sự tự đồng dạng. Những phân dạng của
Mandelbrot được gọi là dấu ấn của Chúa. Bạn đang thấy một tác phẩm nghệ thuật được sinh sôi bởi tự nhiên chính nó. Nếu bạn nhìn con số Mandelbrot theo một cách nhất định, nó trông có vẻ như một vị thần Hindu, chúa trời, thượng đế hay Phật Dáng vẻ này đã được đặt tên là Buddhabrot Nếu bạn nhìn vào một số dạng nghệ thuật và kiến trúc cổ xưa, bạn sẽ thấy con người đã từng gắn bó lâu dài với vẻ đẹp và sự thần thánh của những kiểu mẫu phân dạng. Phức hợp vô tận, nhưng mỗi phần đều chưa hạt giống để tái tạo lại cái toàn thể. Những phân dạng đã thay đổi cách nhìn của những nhà toán học về vũ trụ và cách nó vận hành. Với mỗi cấp độ biểu đạt mới, có những khác biệt so với ban đầu. Thay đổi liên tiếp và biến chuyển xảy ra khi đi qua từ một cấp độ chi tiết phân dạng này đến phân dạng khác. Sự biến đổi này là xoáy vũ trụ. Trí thông minh đã được gắn vào ma trận của không gian thời gian Những phân dạng vốn là sự hỗn độn, đầy âm thanh và trật tự. Khi tâm trí ta ghi nhận hay định nghĩa về một kiểu mẫu chúng ta tập trung vào nó như thể nó là một thứ duy nhất. Chúng ta cố gắng tìm những kiểu mẫu ta thấy đẹp nhưng để có thể nắm bắt những kiểu mẫu đó trong tâm trí, chúng ta phải bỏ đi toàn bộ những số khác của phân dạng Để hiểu một phân dạng với những tri giác là làm giới hạn sự vận động của nó Mọi năng lượng trong vũ trụ là trung lập, không chịu giới hạn của thời gian, không gian.
Sự sáng tạo của chính chúng ta và khả năng nhận dạng kiểu mẫu là cây cầu giữa thế giới vi mô và thế giới vĩ mô. Thế giới vô tận của những cơn sóng và những sự vật dạng đặc. Sự quan sát là một hành động của sáng tạo từ trong giới hạn cố hữu trong suy nghĩ. Chúng ta đang tạo ra ảo ảnh của vật chất, sự vững chắc bằng cách dán nhãn, đặt tên. Triết gia Kierkegaard nói, “Nếu bạn đặt tên tôi, bạn phủ nhận tôi” Bằng việc đưa tôi một cái tên, một mác dán, bạn phủ định tất cả những cái khác mà tôi có thể là. Bạn khóa một mẩu nhỏ vào một thứ bằng việc ghim nó xuống, đặt tên nó nhưng cũng lúc ấy bạn đang tạo ra nó, định rõ, vạch rõ nó tồn tại. Sáng tạo là bản chất cao nhất của chúng ta. Với sự sáng tạo tạo ra thời gian là cái tạo ra ảo giác về sự vững chắc
Einstein là nhà khoa học đầu tiên nhận ra rằng cái mà ta nghĩ về như thể khoảng trống không là không không. nó có những thực thể. và bên trong bản chất của không gian là gần như không thể đếm được các khối năng lượng Nhà vật lý nổi tiếng Richard Feynman từng nói, “có đủ năng lượng trong duy chỉ một mét vuông của không gian để đun sôi các biển cả trên thế gian này.” Những người hòa giải tân tiến biết rằng trong sự im lặng ẩn chứa sức mạnh lớn nhất Song Phật lại có một khái niệm khác cho thực thể đầu tiên (không gian); điều mà ngài gọi là kalapas, cái như những hạt (phần tử) nhỏ hay những sóng nước gợn đang dâng lên và mất đi hàng triệu triệu lần vào mỗi giây. Thực tế là, trong nghĩa hiểu này, như một chuỗi các trạng thái trong một cuốn phim hình ba chiều đang chuyển động nhanh chóng để tạo ra những ảo giác về sự nối tiếp Khi nhận thức trở nên hoàn toàn tĩnh lặng, ảo giác được thấu hiểu bởi chính nhận thức bản thân nó lèo lái ảo giác.
Trong những truyền thống phương Đông cổ xưa Đã từng được hiểu trong hàng nghìn năm rằng moị thứ là rung động, chấn động “Nada Brahma” – vũ trụ là âm thanh Từ “nada”có nghĩa là âm thanh hay rung động và “Brahma” là tên dành cho God Brahma, đồng thời là vũ trụ và là đấng sáng tạo. Người nghệ sĩ và tác phẩm nghệ thuật là không thể tách rời. Trong Upanishads, một trong những bản ghi cổ xưa nhất của loài người, ở Ấn Độ cổ đại, được chép rằng “Brahma đấng sáng tạo, ngồi trên một đài hoa sen, ngài mở mắt và một thế giới bước vào tồn tại. Brahma nhắm mắt, và một thế giới bước ra khỏi sự tồn tại.” Những huyền nhân cố xưa, các nhà yoga và các vị tiên tri đã xác nhận rằng có một trường ở tại gốc rễ căn bản của nhận thức. Trường Akashic hay hồ sơ Akashic nơi mà mọi thông tin, mọi kinh nghiệm trong quá khứ, hiện tại và tương lai, đang tồn tại và sẽ luôn như vậy. Chính từ trường ấy hay ma trận này mà mọi thứ được sinh ra. Từ những hạt bán nguyên tử, tới những giải ngân hà, các vì sao, hành tinh và mọi sự sống. Bạn sẽ không bao giờ thấy bất cứ thứ gì trong cái toàn thể của nó bởi nó được tạo ra bởi tầng tầng lớp lớp các rung động và nó đang không ngừng thay đổi, trao đổi thông tin với Akasha.
Một cái cây đang uống mặt trời, không khí, mưa, và Trái Đất. Thế giới của năng lượng lưu chuyển trong và ngoài của thứ này chúng ta gọi là một cái cây. Khi tâm trí đang nghĩ trở nên tĩnh lặng, thì bạn thấy thực tại như nó là. Và mọi góc cạnh cùng nhau hiện Cái cây và bầu trời và trái đất, mưa, và các vì sao không tách rời. Sự sống và cái chết, cái tôi và kẻ khác không hề tách rời Cũng như núi và thung lũng không thể tách rời. Ở thổ dân Mỹ và những vùng bản địa khác, Họ nói rằng mọi thứ có tâm linh (tinh thần) cái mà theo cách nói đơn giác khác mọi thứ đều được kết nối với một nguồn năng lượng gốc. Có một ý thức, một trường, một nguồn lực, vận hành qua tất cả. Trường này không xảy ra xung quanh bạn. nó đang xảy ra TRONG bạn và đang xảy ra VÌ bạn.
Bạn “U” là trong từ Universe (vũ trụ) Bạn là những con mắt mà qua đó sự sáng tạo đang nhìn chính nó. Khi bạn thức dậy từ một giấc mơ bạn nhận ra rằng mọi thứ trong giấc mơ chính là bạn. Bạn đã tạo ra nó Cái được gọi là cuộc đời thực cũng không khác vậy. Mọi thứ và mọi người đều là bạn. Cái ý thức đang nhìn ra từ mỗi con mắt dưới mỗi hòn đá, trong mỗi hạt bụi.

Những cuộc điều tra toàn cầu ở CERN, phòng thí nghiệm Châu Âu về vật lý lượng tử, đang tìm kiếm trường này cái đang mở rộng qua tất cả mọi thứ. Nhưng thay vì nhìn vào bên trong, họ nhìn ra thế giới vật lý bên ngoài. Những nhà nghiên cứu tại phòng CERN, Geneva, Thụy Sĩ tuyên bố rằng họ đã tìm ra Higgs Bonson, hay Hạt của Chúa Những thí nghiệm Higgs Boson đã chứng minh bằng khoa học rằng một trường năng lượng không thể thấy lan tràn trong chân không vũ trụ. Hạt lớn cơ bản CERN gồm có một vòng 17 dặm chu vi, trong đó hai chùm sáng từ những hạt theo hướng đối nghịch nhau hội tụ và va vào nhau với tốc độ gần như ánh sáng. Các nhà khoa học quan sát thứ sinh ra từ những va chạm kịch liệt này. Khuôn mẫu chuẩn không thể đếm được có bao nhiêu hạt Mọi thứ dường như được tạo ra bởi rung chấn nhưng không có ‘thứ” nào rung động.
Nó như thể là đã có một buổi khiêu vũ vô hình một điệu nhảy vô hình trong buổi bale của vũ trụ. Mọi vũ công luôn nhảy xung quanh người vũ công dấu mặt. Chúng ta đã quan sát nghệ thuật bố chí điệu múa bale nhưng cho đến giờ chúng ta vẫn không thể thấy người vũ công Cũng như thế “Hạt của Chúa” những thực thể của vật chất căn bản trong vũ trụ, trái tim của mọi vật chất, cái chịu trách nhiệm cho sự hỗn độn không thể giải thích và năng lượng lái toàn bộ sự mở rộng của vũ trụ Nhưng xa hơn việc giải thích bản chất của vũ trụ khám phá của Higgs Bonson đơn giản cho thât một điều bí ẩn thậm chí lớn hơn, tiết lộ rằng vũ trụ chắc chắn huyền bí hơn nhiều so với những gì chúng ta từng tưởng tượng. Khoa học đang tiếp cận ngưỡng cửa giữa ý thức và vật chất Con mắt mà chúng ta dùng để nhìn trường nguyên thủy và con mắt mà trường ấy dùng để nhìn chúng ta là một và đồng thời.
Một nhà văn, danh nhân người Đức đã nói, “cơn sóng là hiện tượng nguyên thủy cái sinh ra thế giới này” Cymatics là nghiên cứu về hình dạng âm thanh Từ cymatic bắt nguồn từ Hy Lạp gốc “cyma” có nghĩa là sóng hay rung động Một trong những nhà khoa học phương Tây đầu tiên đã nghiên cứu nghiêm túc về hiên tượng sóng là Ernst Chladni một nhà soạn nhạc và vật lý học người Đức, sống ở thế kỷ 18 Chladni khám phá ra rằng khi ông trải các hạt sạn trên những tấm kim loại và làm rung tấm ấy với một cây vĩ của violin, cát tự sắp xếp thành những hoa văn Những hình khác nhau xuất hiện dựa trên rung chấn được tạo ra Chladni ghi lại một cuốn catalo hoàn chỉnh về những hình thù và chúng được tham khảo như những Hình Chladni Rất nhiều trong số những mẫu hình này có thể tìm thấy trong thế giới tự nhiên. Ví dụ như dấu vết của con rùa hay điểm đốm của con báo gấm Nghiên cứu Hình Chladni hay hoa văn cymatic là một cách bí mật mà những nghệ nhân kỳ cựu chế tác guitar, violin và những loại nhạc cụ khác đánh giá chất lượng của âm thanh mà họ tạo ra.
Hans Jenny đã mở rộng công trình của Chladni vào những năm 1960 bằng cách sử dụng nhiều loại chất lỏng và điện khuếch đại để phát các tần số âm thanh và đặt ra thuật ngữ “cymatics” Nếu bạn để các sóng hình sin đơn chạy qua một một bát nước bạn có thể thấy những hình thù trong bát nước. Dựa vào tần số của sóng những hoa văn gợn sóng sẽ xuất hiện Tần số càng cao, sự phức tạp của hoa văn càng nhiều. Những kết cấu này có thể được lặp lại, không ngẫu nhiên Bạn càng quan sát Bạn càng thấy cách sự rung động tổ chức vật chất thành những dạng phức từ việc đơn giản là lặp lại các sóng. Rung động nước này có hình dạng tương tự như bông hoa hướng dương Chỉ đơn giản thay đổi sóng âm thanh, chúng ta có một hình thù khác Nước là thành tố rất bí ẩn Nó rất dễ bị ảnh hưởng và nhạy bén Chính nó có thể tiếp nhận và giữ lại những rung động Bởi khả năng cộng hưởng cao và sự nhạy bén, cùng sự sẵn sàng cộng hưởng nước hồi đáp lập tức tới mọi loại sóng âm Rung động của nước và đất tạo nên phần lớn sự đa dạng của thực vật và động vật. Rất dễ để quan sát những rung động đơn giản trong nước có thể tạo ra đáng kể những hình dạng tự nhiên nhưng khi ta thêm vào những chất rắn và tăng biên độ mọi thứ còn thú vị hơn. Cho thêm bột ngô vào nước chúng ta có một hiện tượng phức tạp Có lẽ nguyên lý của sự sống chính nó có thể được quan sát như những rung động từ giọt bột ngô thành thứ trông như một sinh vật sống chuyển động
Nguyên lý sống động của vũ trụ được miêu tả trong mỗi tôn giáo lớn bằng những từ ngữ phản ánh sự hiểu biết của thời kỳ lịch đó. Trong ngôn ngữ của người Incas, đế chế lớn nhất trước thời Columbia Mỹ, từ “human body” (cơ thể người) là “alpa camasca” có nghĩa đen là “đất chuyển động” Trong Kaballah, hay đạo Do Thái huyền bí họ nói về cái tên thần thánh của GOD Cái tên mà không thể được gọi ra Nó không thể được gọi bởi nó là một rung động cái mà ở khắp nơi. Nó là tất cả mọi ngôn từ, mọi vật chất Mọi thứ là ngôn từ thiêng liêng đó
Hình tứ diện là hình đơn giản nhất có thể tồn tại trong những không gian ba chiều. Cái gì đó phải có ít nhất bốn điểm để có một hình thức vật lý Cấu trúc hình tam giác bản thân nó là hình dạng tự vững chắc duy nhất Trong tuyên ngôn cổ từ “tetragrammaton” thường được dùng để thể hiện một cách biểu đạt cụ thể của God. Nó được sử dụng khi nói tới từ ngữ của God hay một tên gọi cụ thể của God, thần ngôn, hay từ nguyên thủy Những nền văn minh cổ đại đã biết rằng tại cấu trúc gốc của vũ trụ có một hình tetrahedral Từ hình dạng này, tự nhiên biểu lộ một chiều hướng cơ bản tới trạng thái cân bằng; Shiva Trong khi nó cũng có chiều hướng cơ bản tới sự thay đổi; Shakti.
Trong Kinh Thánh, sách phúc âm của John thường đọc,, “Ban đầu có ngôi Lời” nhưng trong bản gốc cụm từ được sử dụng đã là “Logos” (Thần ngôn) Triết gia Hy Lạp Heraclitus người sống vào khoảng 500 năm trước chúa Jesus nhắc tới Logos như một thứ cơ bản là không thể hiểu được Nguồn gốc của mọi lặp lại, kiểu mẫu và dạng hình. Những triết gia Stoic người đã theo những lời dạy của Heraclitus đã đồng nhất hóa khái niệm này với nguyên lý thần thánh sống động đang lan tràn khắp vũ trụ Trong đạo Sufi, Thần ngôn ở mọi nơi và trong mọi sự Chính từ Nó mà cái không thể biểu đạt trở nên biểu đạt. Trong đạo Hindu, Shiva Nataraja nghĩa đen là “chúa của điệu nhảy” Toàn bộ vũ trụ nhảy theo tiếng trống của Shiva Toàn bộ được nhuộm đầy hay khắc ghi vào tâm hồn bằng nhịp đập, sự rung động Chỉ chừng nào Shiva vẫn còn nhảy thế giới còn có thể tiếp tục tiến hóa và thay đổi, nếu không nó sẽ sụp đổ trở về cái trống không. Trong khi Shiva là đại diện biểu tượng cho ý thức chứng giám, Shakti là thành tố hay các thứ của thế giới Khi Shiva nghỉ ngơi trong thiền định, Shakti cố gắng lay ngài, để mang ngài lại vào trong vũ điệu Như âm và dương, người nhảy và điệu nhảy tồn tại như một. Thần ngôn cũng có nghĩa là sự thật không che giấu Kẻ biết Thần Ngôn, biết sự thực.
Nhiều lớp nghĩa che giấu tồn tại trong thế giới con người bởi Akasha đã bị cuộn xoáy vào những cấu trúc phức tạp che giấu đi nguồn gốc của chính nó. Như một trò chơi thần thánh của sự ẩn giấu và kiếm tìm chúng ta đã bị che giấu hàng nghìn năm cuối cùng quên mất hoàn toàn trò chơi. Bằng cách nào đó chúng ta đã quên mất rằng có điều gì đó cần phải tìm ra. Trong đạo Phật, một người được dạy để trực tiếp nhận thức Thần Ngôn trường của sự thay đổi và không vĩnh viễn bên trong mỗi người có thể hiểu thông qua thiền định. Khi bạn quan sát thể giới bên trong, bạn quan sát những tri giác vi tế và những năng lượng bởi tâm trí trở nên tập trung và tập trung hơn. Qua sự trực nhận của “annica” hay sự không thường hằng tại cấp độ gốc rễ của thọ cảm một người bắt đầu tự do khỏi sự bám víu vào những dạng ngắn ngủi của hình tướng bên ngoài Một khi chúng ta nhận ra có một trường rung động là gốc rễ của mọi tôn giáo sao ta có thể nói “tôn giáo CỦA tôi” hay “đây là âm Om nguyên thủy của tôi” “trường lượng tử CỦA tôi”?
Cuộc khủng hoảng thật sự trên thế giới không phải là xã hội, chính trị hay kinh tế Cuộc khủng hoảng của chúng ta là khủng hoảng về ý thức, sự không có khả năng trải nghiệm trực tiếp bản chất thực sự của chính mình Sự không có khả năng nhận ra bản chất này ở trong mỗi người và trong tất cả. Trong truyền thống Phật giáo, người “Bodhisattva” (bồ tát) là người mà với sự thức tỉnh Phật tính Vị bồ tát thề sẽ giúp thức tỉnh mọi sinh linh trong vũ trụ, nhận ra rằng chỉ có duy nhất một ý thức. Để thức tỉnh sự thật trong chính mình, một người phải thức tỉnh mọi sinh linh. “Có vô số những sinh linh có tri giác trong vũ trụ Tôi thề sẽ giúp họ đều tỉnh thức. Những sự không toàn thiện của tôi là vô tận Tôi thề sẽ vượt qua tất cả chúng. Dharma (Pháp) là không thể biết hết Tôi thề sẽ biết Con đường thức tỉnh là không thể đạt được Tôi thề sẽ đạt.